Nhiều [C] lúc cố nghĩ suy lại thấy [D] sao mình thật sai trái
Chỉ [Bm] biết nghĩ cho riêng mình, nên cứ [Em] thế làm tổn thương ai
Tình [Am] yêu em phải chịu nhiều đắng [D] cay mà anh không hiểu
Chỉ [G] tiếc nay khi nhận ra hai ta đã rời xa mãi mãi.
Từng [C] cố ép em phải chiều phải thấu [D] hiểu dù anh luôn sai
Luôn [Bm] mãi nghi ngờ, vô cớ dỗi hờn làm [Em] ngơ mặc em tổn thương
Sự ích [Am] kỷ làm anh trở nên vô vị thì em ra [Em] đi là điều chí [B7] lý.
ĐK:
Phải chăng [Em] anh mà biết trân trọng thì ít [Bm] ra tình ta không vỡ
Lầm [C] lỡ anh mang trong mình xen vào [G] từng nhói [D] đau
Giờ đây [Em] đã không thể bên cạnh dù muốn [Bm] chỉ là mơ thôi đấy
[Am] Hối hận đã muộn [B7] màng.
Phải đau [Em] lắm em mới ra đi, tổn thương [Bm] lắm mới chẳng tiếc gì
Giờ anh [C] mới nhận ra, quá muộn rồi phải [G] không [D]
Thời gian [Em] đã không ngưng dày vò, để chính [Bm] anh tự nhìn nhận lấy
[Am] Những gì em đã trải [B7] qua thật [Em] đau.