1. [Em] Tôi biết đời tôi đã hết rồi
Không còn hoa mộng tuổi đôi [Am] mươi
Cho nên tình ái đi vay [Em] mượn
Thương hại người ta cho thế [B7] thôi.
Thôi thế từ đây đã hết [Em] rồi
Ai về xây mộng tuổi đôi [Am] mươi
Tôi qua đường cũ xưa ai [Em] đợi
Cho trọn tình [B7] tôi thương tiếc [Em] người.
ĐK:
Trên phố xưa chân bước ngại [Am] ngùng
Nghe lá khô rơi xuống tiếng [G] lòng
Tay bơ vơ khóc niềm trông [Em] ngóng
Đợi dáng ai [B7] về bên cánh [Em] song.
2. Đau đớn về đây giữa một [Em] chiều
Môi hờ hoang lạnh đóng rong [Am] rêu
Trong tôi một dáng ai yêu [Em] kiều
Tôi hiểu đời tôi sẽ cô [B7] liêu.
Cho đến một mai giã biệt [Em] đời
Xin người nghe một trối trăn [Am] thôi
Tin yêu đừng gói trong thương [Em] hại
Giết cả cuộc [B7] tình giết cả [Em] tôi.