1. [Cm] Ngài vác cây hập [Eb] giá chiều Can-[Bb] vê bước chân não [Eb] nề,
[Cm] Ngài từng bước lên đỉnh [Fm] cao: đỉnh yêu [Gm] thương hiến trao thân [Cm] mình.
[Ab] Dang tay ôm trọn nhân [Bb7] thế mãi vươn [Gm] cao Thập Giá yêu [Cm] thương.
[Bb] Bao thương đau Ngài gánh [Eb] chịu để dịu [G7] xoa bao vết thương nhân [Cm] trần.
ĐK: Tình [Cm] Chúa bát ngát khung trời [Bb] cao dạt dào sống xô đại [Eb] dương.
Thập [Ab] Giá mãi khắc ghi lòng [Bb] son Ngài vì [G7] yêu chết cho tình [Cm] yêu.
2. [Cm] Từ đỉnh cao Thập [Eb] Giá đã hòa [Bb] chan phúc ân cứu [Eb] độ.
[Cm] Dù rằng đã bao nghìn [Fm] năm còn chưa [Gm] phai tiếng yêu của [Cm] Ngài.
[Ab] Cho nhân gian tìm nương [Bb] bóng dưới cánh [Gm] tay Thập Giá yêu [Cm] thương.
[Bb] Hương muôn hoa quyện khắp [Eb] nơi: mùa hồng [G] ân chan chứa bao ân [Cm] tình.
3. [Cm] Nguyện vác cây thập [Eb] giá dù gian [Bb] nan khó nguy ngút [Eb] ngàn.
[Cm] Vì rằng cuối chân trời [Fm] kia đã bừng [Gm] lên sáng tươi hy [Cm] vọng.
[Ab] Con say hương tình tha [Bb] thiết bước theo [Gm] Ngài về đỉnh yêu [Cm] thương.
[Bb] Xin ơn thiêng hằng giữ [Eb] gìn để đời [G] con luôn ngát hương ân [Cm] tình.