1. Giữa đời trần [C] gian, con có [F] bao nhiêu [G7] là lề [C] luật. [Am]
Luật đời cần [Em] nhớ, và luật [Am] Chúa cũng phải lưu [G] tâm. [C7]
Làm con hoang [F] mang, tựa lữ [Dm] khách giữa đường nhiều [E7] ngã. [Am]
Biết chọn lối [Em] nào, biết sống [G7] sao để giữ vẹn [C] toàn.
ĐK: Mến Chúa hết [C] lòng, hết [G] sức, hết cả linh [G7] hồn. [Em]
Là điều trọng [G] nhất, suốt [Dm] đời con hãy khắc [G7] ghi.
Điều răn thứ [Dm] hai cũng cao [F] trọng, ghi sâu cõi [G] lòng: [Em]
Là yêu muôn [Am] người như [G7] thể yêu chính thân [C] mình.
2. Giữa đời trần [C] gian, con có [F] bao nhiêu [G7] là việc [C] làm. [Am]
Việc nhà, việc [Em] nước, để nuôi [Am] sống bao người thân [G] thương. [C7]
Việc cho anh [F] em, để xây [Dm] đắp mối tình làng [E7] xóm. [Am]
Biết làm thế [Em] nào, biết tính [G7] sao được cả mọi [C] bề?
ĐK: Mến Chúa hết [C] lòng, hết [G] sức, hết cả linh [G7] hồn. [Em]
Là điều trọng [G] nhất, suốt [Dm] đời con hãy khắc [G7] ghi.
Điều răn thứ [Dm] hai cũng cao [F] trọng, ghi sâu cõi [G] lòng: [Em]
Là yêu muôn [Am] người như [G7] thể yêu chính thân [C] mình.
3. Mỗi ngày đời [C] con, con có [F] bao nhiêu [G7] người phải [C] gặp. [Am]
Gặp bạn bè [Em] con, người lối [Am] xóm, bao người chung [G] quanh. [C7]
Giờ đâu cho [F] con để tâm [Dm] trí suy về tình [E7] Chúa. [Am]
Bao việc muốn [Em] làm, khiến trí [G7] con mệt lả suốt [C] ngày.
ĐK: Mến Chúa hết [C] lòng, hết [G] sức, hết cả linh [G7] hồn. [Em]
Là điều trọng [G] nhất, suốt [Dm] đời con hãy khắc [G7] ghi.
Điều răn thứ [Dm] hai cũng cao [F] trọng, ghi sâu cõi [G] lòng: [Em]
Là yêu muôn [Am] người như [G7] thể yêu chính thân [C] mình.
4. Trí lòng nhỏ [C] bé, con nghĩ [F] suy bao [G7] nhiêu chuyện [C] đời. [Am]
Còn chuyện lòng [Em] mến, thì hồn [Am] trí con lại hay [G] quên. [C7]
Thời gian qua [F] mau, ngày đã [Dm] hết nhưng lòng chẳng [E7] yên. [Am]
Biết chọn thế [Em] nào, mỗi phút [G7] qua, còn mãi muôn [C] đời.
ĐK: Mến Chúa hết [C] lòng, hết [G] sức, hết cả linh [G7] hồn. [Em]
Là điều trọng [G] nhất, suốt [Dm] đời con hãy khắc [G7] ghi.
Điều răn thứ [Dm] hai cũng cao [F] trọng, ghi sâu cõi [G] lòng: [Em]
Là yêu muôn [Am] người như [G7] thể yêu chính thân [C] mình.