1. Đêm ngoại [G] ô từng cơn gió đưa về
Màn đêm lạnh lẽo nhấp nhô bóng người [D7] đi
Hỏa châu soi [G] sáng xuyên vào mái [Am] tranh
Như ánh trăng thanh huyền [D7] mơ
Tháng [G] năm chiến chinh [C] dài
Nắng mưa có lưu [D7] đày
Vẫn đi xây đắp mộng làm trai
Vì người [Am] đi cho tương lai bừng [G] sáng
Cho nước non thanh [D7] bình
Ta với mình gần [G] nhau
ĐK: Đêm nay thu [G] sang trong ánh trăng dịu [C] dàng
Mơ nét đẹp Hằng [G] Nga âu yếm ru trần thế
Sao khuya long [Am] lanh đôi mắt xanh u [C] hoài
Thương tiếc cho nhân [G] loại đang chìm trong khổ [D7] đau
Mây trôi bao [G] la nào biết đi về [C] đâu
Mong tơ duyên nồng [G] thắm cho xóa bao năm trường
Kẻ ở người [D7] đi thương nhớ đầy [G] vơi
2. Đêm dần [G] trôi màn sương xuống lâu rồi
Ngồi bên đồi vắng đêm sao băng ngoài [D7] khơi
Từ khi xa [G] cách đêm này nhớ [Am] mong
Em có thương anh nhiều [D7] không?
Phút [G] giây sống yên [C] lành
Nhớ chăng có những [D7] người
Chiến binh đang sống ngoài rừng sâu
Vì người [Am] đi xông pha nơi tiền [G] tuyến
Tô thắm quê hương [D7] này
Cho chúng mình thành [G] đôi