Giảm (b)
[Gm]
Tăng (#)
Đêm mùa [Gm] đông đi trên con đường quen
Nghe tiếng [Cm] rao [D7] bồi hồi nỗi [Gm] nhớ
Đâu hàng cây quạnh hiu phố [D7] cũ
Hà Nội ơi đêm mùa đông, Hà Nội [Gm] ơi.
Đi tìm [Gm] em ta men theo thời gian
Qua tháng [Cm] năm [D7] và mùa đông [Gm] ấy
Cho dù xa lòng ta vẫn [D7] nhớ
Hà Nội ơi đêm mùa đông, Hà Nội [Gm] ơi.
[G] Ơi đêm mùa đông Hà Nội thức trong [C] mưa
[D] Anh đi tìm em như tìm về hạnh [G] phúc
Ơi đêm mùa đông Hà Nội buông hơi [D] thở
Ơi đêm mùa đông Hà Nội thức trong [Gm] mưa.