1. Đêm đông [G] lạnh bên đường [C] vắng
Công viên [D] buồn ánh đèn [G] trắng
Bầy chim [C] đã rũ trên [Am] cành
Trời mưa [D] xuống, ai xa dần.
Đêm đông [G] lạnh mây lạc [C] bến.
Ghế đá [D] buồn không người [G] đến.
Người phiêu [C] lãng đã xa [Am] vời.
Trời mưa [D] xuống lá rụng [G] rơi.
ĐK:
Đêm đông [G] lạnh ai đàn trong [Em] gió.
Âm điệu [Am] buồn [D] xóa nhòa vần [G] thơ.
Và về [D] đâu bao cánh sao [G] mờ?
Và tìm [Am] đâu [D] bao nghìn ước [G] mơ?
Đêm đông [G] lạnh, con thuyền không [Em] bến
Trong sương [Am] mờ [D] tiếng hát lênh [G] đênh
Cuộc tình [D] xưa tiếc mấy cho [G] vừa,
Ngàn lời [Am] gió đưa mộng vào [D] mưa.
2. Đêm đông [G] lạnh em ngồi [C] đó
Rũ tóc [D] buồn bên trời [G] gió
Ngàn cây [C] lá rớt bên [G] thềm
Trời mưa [D] xuống trên vai [G] mềm
Đêm đông [G] lạnh ôi lạnh [C] giá!
Tiếng guốc [D] buồn xa vội [G] vã
Giòng sông [C] cũ nước cuốn [G] trôi.
Trời mưa [D] xuống thấm bờ [G] môi.