1. Còn đâu bao ước [Am] thề tiếc [G] thương [E7] cho mối duyên [Am] đầu.
Riêng mình ta một [F] bóng để [G] tang tình đầu đã [C] chết [Am]
Ngày xưa ai bên [C] tôi tiếng ngọt [G] môi [E7] lời yêu quá [Am] vội
Đường xưa lẻ mình [G] tôi riêng một bóng [E7] người đi với [Am] người.
2. Vùi chôn bao kỷ [Am] niệm thuở [G] xưa [E7] người mang dối [Am] lừa
Đêm sầu tôi gặm [F] nhấm nỗi [G] đau mộng tình dang [C] dở [Am]
Thời gian như mây [C] trôi lá vàng [G] rơi [E7] sầu thu kéo [Am] về
Đời còn chi để [G] vui vết thương lòng [E7] lệ hằn trong [Am] tim.
ĐK:
Bước mình [G] tôi lạc trên đường [F] cũ bóng [Dm] trăng [G] chiếu rọi vào [C] tim
Buồn [Dm] vương khóe mi lệ [Am] sầu về [G] đâu khi tình đã [C] chết
Ai giờ vui cùng duyên tình [F] mới chốn xa [G] đã quên tình [C] xưa
Tiếng [Dm] mưa buốt giá tim [Am] gầy còn [E7] tôi để tang tình [Am] này.
3. Thời gian trôi hững [Am] hờ ngỡ [G] như [E7] bôi xoá bao [Am] điều
Mà sao kỷ niệm [F] cũ mãi [G] đây đọa đày tim [C] tôi [Am]
Đời tôi không yêu [C] ai sợ ngày [G] mai [E7] tình lại lỡ [Am] làng
Đành chiếc bóng ngày [G] qua yêu một lần [E7] đau khổ một [Am] đời.