1. Mái tóc em không còn [Em] dài, để buồn năm ngón tay [Am] tôi
Tiếng hát em không còn [D] mượt, lời ca tôi viết chơi [G] vơi
[E7] Ánh mắt em thôi dịu [Am] dàng, còn [D7] đâu nhẹ gót chân [G] non
[Am] Lãng đãng tôi mơ một [B7] thời tóc dài tha thướt mây [Em] trời.
ĐK:
[Am] Ơi đâu [D7] rồi tóc dài [G] ơi
[B7] Xa xôi rồi những ngày [Em] xưa
[Am] Tôi bây [D7] giờ vẫn còn [G] vương
[D] Vương khung trời nắng dịu [B7] êm.
2. Mái tóc em xưa còn [Em] dài, gió lùa thơm ngón tay [Am] đan
Tiếng hát em xưa ngọt [D] ngào, tình yêu tan loãng trong [G] tôi
[E7] Ánh mắt em xưa dịu [Am] dàng, gọi [D7] tên từng giấc đêm [G] mơ
[Am] Đắm đuối trong tôi một [B7] thời, tóc dài tôi mãi yêu [Em] người.