Dẫu biết cuộc [Bb] đời hợp tan có ai [F] ngờ
Và chuyện tình [Gm] yêu là do duyên [F] số
Đã [Eb] không nợ duyên ắt [Dm] xa lìa nhau
Cớ [C] sao lòng này vẫn [F] đau.
Dẫu biết chuyện [Bb] đời thường không giống như [F] mong
Và lòng người [Gm] luôn thường hay thay [F] đổi
Mà [Eb] sao ta vẫn yêu, vẫn [Dm] tin vào anh
Để [C] giờ người vội đổi [F] thay.
Thà rằng anh [Bb] nói một câu không còn [Gm] yêu như lúc đầu
Rồi [Eb] anh cứ bước cùng [Dm] ai
Chuyện [Eb] tình đôi ta nay chìm [Gm] trong xót xa
Khi tình [C] anh không còn dành riêng [F] em.
Còn hơn anh [Bb] cứ lặng thinh khi lòng [Gm] tin xưa úa màu
Tình [Eb] yêu có nghĩa gì [Dm] đâu
Vì [Eb] một khi yêu ai lại [Gm] không khổ đau
Nhưng thà [C] đau đau một lần rồi [F] thôi
Còn hơn cứ đau một [Bb] đời.