[Am] Khóc đến hết đêm nay rồi [Em] thôi
Tin vào lời em [F] nói
Anh là kẻ có [G] tội!
[Am] Chẳng có tiếng yêu nào em từ [Em] chối
Bất kể là ai [F] nói
Em nhận như thú [G] vui.
[Am] Quên anh đi được chưa buông anh đi được chưa
Đừng tìm đến [Em] anh, thôi không cần nữa
Bên em anh chỉ như kẻ dư [F] thừa
Một tiếng yêu dư [G] thừa.
[Am] Thôi anh không cần đâu ta hôm nay về sau
Đừng chạm đến [Em] nhau, thôi không cần đâu
Nước mắt em tự lau, kết thúc [F] rồi
Mình kết thúc được [G] rồi.
Anh thấy anh thật đáng [Am] thương
Anh thấy anh thật giống [G] như kẻ không bình thường
Trước mắt nhưng chẳng thấy [F] gì
Dối trá nhưng chẳng biết gì
Vùi đầu [C] yêu như tên dại khờ ngu [G] si.
Anh thấy anh thật đáng [Am] thương
Dẫu đớn đau mà [G] chẳng thể nói nên lời
Nếu đã không cần anh [F] rồi
Quên được anh rồi
Vậy em [C] ơi xin em hãy rời anh [G] đi
Chẳng cần phải nói thêm [Am] gì.