Bao tháng ngày chôn [Am] vùi
Đam [Dm] mê trong làn khói [F] trắng
[Am] Mặc phí cho [Dm] đời trôi dạt về [Am] đâu
Bạn [E7] bè xa lánh chê [G] cười
Người [A7] yêu cũng bỏ ra [Dm] đi
Mẹ cha cũng chẵng cần [E7] chi.
Bao tháng ngày sa [Am] đọa
Tôi không [F] cần nghĩ đến tương lai về [C] đâu
Trong nỗi đâu vật [Am] vã hành hạ thân xác [Dm] tôi
Nhìn cuộc [E7] đời như một cơn mê [Am] tàn.
[F] Rồi [A7] rồi một ngày [Dm] kia
Thân xác tôi điêu [F] tàn [A7] chẳng ai ngó [Dm] ngàng
Chẳng ai xót [E7] thương cho thân tàn của [Am] tôi.
Bao năm [Am] qua ai cũng xa lìa [C] tôi, không tin gì nơi [Am] tôi
Để ai cũng [Dm] tin tôi trở trường [Am] cai, để xa lánh đam [E7] mê
Rồi từng [Am] cơn tôi vật vã đớn đau, qua bao [F] ngày tôi trở lại như [Am] xưa
Nếu ai giống như [Dm] tôi đừng mê làn khói [E7] trắng làm tan nát cuộc [Am] đời.