1. Hát câu ví [Em] dầu ru tình xưa mà đợi em về
Chữ duyên héo mòn, em chạy theo má phấn môi [A] son
Còn đâu chữ yêu ban [C] đầu nhìn em bước [D] sang bên [G] cầu
Tính tang tang [Am] tình cung đàn [B7] buồn nặng trĩu đêm [Em] thâu.
2. Tiếng con nhái [Em] bầu trách hờn ai sao nỡ vong thề
Bến quê úa màu đò lặng trôi xa chẳng nơi [A] neo
Nhà tranh vắng em tiêu [C] điều hàng cau xác [D] sơ trong [G] chiều
Cớ sao phũ [Am] phàng xem tình [B7] anh chẳng đáng bao [Em] nhiêu.
ĐK:
[Em] Ai… dứt đoạn tình [A] duyên
Để gió mây, gió mây không [Em] liền, mong em [A] về phương nào bình [Em] yên
Còn mình ở lại [A] đây, để tháng năm nhớ thương li [Em] bì
[D] Đâu dám trách câu [Bm] gì, bởi [B7] mình nặng tình mà [Em] chi
[Em] Sáo… sáo mà đã [A] bay
Thì hỏi ai. hỏi ai bây [Em] giờ buông tiếng [A] đàn ôm tình vào [Em] thơ
Lời người chẳng còn [A] thương, ngày ấy sao gió giông tơi [Em] bời
[D] Anh ví con dã [Bm] tràng se [B7] hoài cát ngoài biển [Em] khơi.