Giảm (b)
[C]
Tăng (#)
Đêm [C] đông
Những [F] ánh sao [C] trời bềnh bồng
Ngọn [G] nến thay lời thì [C] thầm
Quán [Dm] xưa em qua mòn lối có ai chờ [G7] trông?
Đêm [F] nay
Ai [Em] hát thay lời nguyện [Am] cầu:
“Chúa [A7] xuống nhân gian nhiệm [Dm] mầu
Cho vơi nỗi đau trần [G7] thế”.
ĐK:
Tóc [C] bay qua những hàng [Am] thông
Em [C] mặc áo ấm mùa [F] đông
Giữ [A7] cho tình mình còn [Dm] ấm
Trên [G7] dấu chân về giáo [C] đường.
Tiếng [E7] yêu rơi xuống hồ đêm [Am] đông
Em [C] mặc áo mới buồn mênh [F] mông
Một [A7] hôm bỗng nghe gọi [Dm] tên
Tình [G7] ta đã như mùa [C] đông.