1. [Am] Mắt em như gương [E7] hồ
[Am] Cúi xuống anh vầng [A7] trán thơ
[Dm] Thấy cơn mê trôi [Am] về
Đôi môi [E] hé dòng [E7] hôn.
[Am] Thấy anh đang bay [E7] về
[Am] Núi sau sương mờ [A7] gió tê
[Dm] Thấy em như thần [Am] tiên
Mở [F] phơi quả tim nhân [E7] thế.
ĐK1:
[Dm] Có tình [E7] xin về rước anh
[Am] Bằng không thôi [Dm] em cứ [Am] mãi
Là [E7] giấc chiêm bao [Am] đầy muôn đêm.
[Dm] Có buồn [E7] anh chẳng nói đâu
[Am] Dù bao nhiêu [Dm] xa cách [Am] nữa
Cũng [E7] xong thôi [Am] mà.
2. [Am] Có bao nhiêu êm [E7] đềm
[Am] Đốt cháy tan từ [A7] ấu thơ
[Dm] Cũng quen thôi như [Am] là
Sinh ra [E] đã mồ [E7] côi.
[Am] Có bao nhiêu ân [E7] tình
[Am] Đã dâng em từ [A7] thiếu niên
[Dm] Nếu không quên được [Am] nhau
Làm [F] ơn đừng đi như [E7] thế.
ĐK2:
[Dm] Gió độc [E7] xoa đầy vết thương
[Am] Thời gian [Dm] ôi sao phóng [Dm] đãng
Bỏ [E7] chúng ta trơ [Am] trọi bao lâu.
[Dm] Rõ ràng [Ẻ7] như một giấc mơ
[Am] Mình yêu thương [Dm] thêm chút [Am] nhé
Sẽ [E7] yên thôi [Am] mà.
Tăng tone [Am] -> [Bbm]
ĐK3:
[Ebm] Có tình [F7] xin về rước anh
[Bbm] Bằng không thôi [Ebm] em cứ [Bbm] mãi
Là [F7] giấc chiêm bao [Bbm] đầy muôn đêm
[Ebm] Có buồn [F7] anh chẳng nói đâu
[Bbm] Dù bao nhiêu [Ebm] xa cách [Bbm] nữa
Cũng [F7] xong thôi [Bbm] mà