1. Phương trời nào [B7] đó mang theo niềm [Em] riêng
Trôi dần ngày [Am] tháng nhớ nhung nhiều [B7] thêm
Nỗi [Em] nhớ quắt quay từng [Am] đêm
Chất [D] ngất nỗi đau triền miên nét phai [B7] tàn.
2. Em còn buồn những phai phôi thời [Em] gian
Yêu người thưở [Am] ấy đắm say hồng [B7] hoang
Đắm [Em] đuối tắm trong biển [Am] say
Men [D] ái ngất ngây trời [B7] mây
Lòng ta mệt [Em] nhoài.
ĐK:
Một lần mình [Am] bước ngang qua đời [G] nhau
Thì tình mình [Em] cũng chất cao niềm [B7] đau
Đợi chờ chiều [C] xuống mắt môi đổi [D] trao
Với những tin [B7] yêu dỗi hờn nhung [Em] nhớ.
Nụ cười đọng [Am] mãi viết nên tình [G] thơ
Gởi người tình [B7] nhỏ với bao mộng [C] mơ,
Từng dòng nhật [Em] ký ước ao ngàn [D] sau
Ta mãi bên [B7] nhau đến suốt cuộc [Em] đời.
3. Bao ngày chìm [B7] đắm, men cay sầu [Em] vơi
Yêu người, người [Am] có thấu cho tình [B7] ơi
Xin [Em] hãy tin yêu nhiều [Am] hơn
Yêu [D] mãi hỡi ơi tình [B7] nhân
Dù đã muộn [Em] màng.