Nếu có ai đã [G] từng một lần về miền [Em] Trung chẳng muốn xa
Vì [Am] đẹp ngất ngây rứa [D] mà
Em đến trong bất [G] ngờ anh cứ ngỡ là [Em] mơ
Cha ơi! Gái miền [D7] Trung ngất xinh thôi [G] rồi.
Vì [C] đang mê say, tựa [Bm] như mây bay
Em đi [Am] rồi, mà ngỡ như vẫn còn đứng [G] đây
Từng [C] nơi em qua, dù [Bm] em đi xa
Còn nghe [Am] tiếng em cười giòn [D7] giã.
Đây gió [C] cát nắng chiều rát bỏng miền [D] quê
Nghe câu [C] lý câu hò xuôi thuyền mãi [G] mê
Em [Bm] hát cho anh [Em] lời câu [C] hò khoan đón [Am] mời
Đậm đà câu ví hỡi là người [D7] ơi.
Em đã [C] nói cho anh tiếng người miền [D] Trung
Thân thương [C] quá nên lòng thấy chẳng còn [G] xa
“Chi” [Bm] có nghĩa là [Em] “gì” – “răng” [C] có nghĩa là [Am] “sao”
“Mô” là “đâu” – ” rứa” là [D7] “thế”.
Em như [C] cát trắng bờ sóng biển dịu [D] êm
Xa khơi [C] những con thuyền vỗ về ngày [G] đêm
Cho [Bm] gió thêm mỹ [Em] miều, em [C] cười trong nắng [Am] chiều
Chợt nhận ra rất nhiều tựa tình [D7] yêu.
Anh đã [C] đến đây rồi không về được [D] mô
Trong say [C] đắm cho lòng thơ thẩn ngẩn [G] ngơ
Anh [Bm] đã thương em [Em] rồi, xa [C] hóa gần mà [Am] thôi
Yêu miền Trung yêu [D7] mãi đến trọn [G] đời.
RAP:
Anh chi đó ơi, nhìn chi mà dữ rứa
Coi chừng đi vấp mà bị ngã tề
Khi nớ thì đừng có đổ tội cho em nghe
Em mời anh tô bún bò uống ly nước hỉ
Anh ưa chỗ mô em dắt đi chỗ nấy
Gái miền trung hiền lắm anh nờ
Nói rứa chơ không phải rứa mô nghe.