1. Nghe như mùi cỏ [Am] sương
Thoảng [A7] trong giấc vô [Dm] thường
Đêm qua tuổi buồn [E7] thương
Ngủ lê ở bên [Am] đường
Lời cỏ sương mềm [Dm] mại
Ngâm [F] khúc trầm mi [G7] ai
Tuổi buồn thương vội [E7] đến
Bên dốc đồi nắng [C] phai
2. Ta nghe lời trùng [Am] dương
Vọng [A7] trong mắt em [Dm] buồn
Trên tay sợi tình [E7] vương
Đã mất dấu thiên [Am] đường
Lời trùng dương miệt [Dm] mài
Ru [F] tháng ngày trên [G7] vai
Sợi tình vương buồn [E7] mãi
Mắt chiều tắm dòng [Am] phai
ĐK: Sương nào phơi mềm [C] cỏ
Trên lối sầu trăm [E7] năm
Sương nào phơi sợi [Am] tình
Lên mắt buồn giai [B7] nhân
Sông trôi về biển [Em] rộng
Hoa cũng tàn ngày [Am] mộng
Tình trao nhau một [Dm] thời
Để xót xa một [G] đời
[Dm] Ôi những vết chân [G] non
Thời gian [E7] cũng xóa [Am] mòn
3. Nghe như từng giọt [Am] sương
Gọi [A7] nhau giữa đêm [Dm] trường
Sương rơi nhuộm miền [E7] thương
Tình chia cách đôi [Am] đường
Ngày về chân vời [Dm] vợi
Con [F] nước vừa ra [G7] khơi
Người ngồi bên đồi [E7] vắng
Đếm từng lời hư [Am] không