Đôi {G] khi lòng thấy u hoài
Nhìn làn mây [C] trắng bỗng nhớ người đã [G] xa
Nghe gió [Am] về hoa lá đong [Bm] đưa
Lao xao trong [D7] nắng lời xưa thầm [G] thì.
Kể [G] từ, gió cuốn mây [C] đi
Đời xa xa [Em] mãi mong gì thấy [G] nhau
Ta về [Em] đâu, người về [D] đâu
Thời gian rồi [C] cũng [D7] phai [G] màu.
[G] Nắng rồi sẽ tàn, [Em] trăng rồi sẽ [Bm] lên
Và [Am] mây trời phiêu lãng sẽ quên đường [G] về
Ngày [Bm] xưa đã lỡ duyên [Em] thề
Giờ thân lữ [Am] thứ tái [D7] tê một [G] mình.
Một [Bm] mình một bóng chênh [Am] vênh
Chìm trong nỗi [D] nhớ da diết mông [G] mênh
Phận [Bm] người như gió như [Am] sương
Đời xoay quanh [D7] chữ vô thường thế [G] thôi.