1. [Dm] Nếu mà tình ta ngỡ chốn [Am] thiên đường
Giờ âm u bốn [Bb] bức tường cành hồng héo rũ [F] bên đường
Thì hạnh [Gm] phúc đến mấy cũng hóa thành [Dm] chán chường
Còn yêu [Gm] thương hay chỉ tổn [A7] thương?
2. [Dm] Nếu mà người quên hết những [Am] ngọt ngào
Chỉ mơ ước đến [Bb] trăng sao mộng tung cánh về [F] phương nào
Đành buông [Gm] tay đôi cánh dẫu đóa hồng [Dm] úa màu
Lạc vào [Gm] mây bay giữa trời [A7] cao.
T-ĐK:
Lãng mạn không làm [Bb] tim em mềm yếu [C] hơn
Anh sẽ nguyện đời [Am] này sống với nỗi [Dm] cô đơn
Quyến luyến [Gm] chẳng thể xoa dịu những dỗi [C] hờn
Dứt lòng tốt [A7] hơn
ĐK:
Là hạnh [Dm] phúc buông tay tình [Am] vẫn đầy
Vì yêu [Bb] chẳng mơ [C] thiên trường [F] địa cửu
Ta bên [Gm] nhau nếu phải khiến em ầm [Dm] thầm đau đớn
Ngậm [Gm] ngùi quay bước còn [A7] hơn
Là hạnh [Dm] phúc buông tay tình [Am] vẫn đầy
Vì yêu [Bb] chẳng mơ [C] thiên trường địa [F] cửu
Thật tâm [Gm] nếu anh ra đi khiến em [Dm] được hạnh phúc
Thì [Bb] anh sẽ nói vì [A7] em, câu mình [Dm] chia tay.
* Nhẫn tâm [Dm] nhiều, vì quá [Am] yêu
Tổn thương [Bb] đầy trong gió mây [F] này
Vì còn [Gm] yêu [Dm] nên rời xa
Liệu [Bb] rằng ta sẽ vượt [A7] qua?