1. Từ bao [Em] lâu trong trái tim khô [Bm] cằn
Thật hạnh [C] phúc có [D] em mỗi [G] ngày
Nhiều khi [Em] anh cứ tưởng rằng giấc [Bm] mơ
Giật mình tỉnh [C] giấc em [D] vẫn bên [Em] đời.
2. Rồi Thời gian [Em] trôi khi thanh xuân úa [Bm] tàn
Một mình [C] em trời [D] đông có [G] rét
Anh sẽ [Em] bên cùng em bước qua nỗi [Bm] buồn
Anh sẽ [C] là ngọn [D] lửa thắp giữa [Em] đêm.
ĐK:
Minh gặp nhau là [Em] do nhân duyên trời cao [Bm] đã chứng kiến
Số phu [C] thê đến [D] đây ván đóng [G] thuyền
Nguyện cùng nhau vượt [Em] qua phong ba tình ta [Bm] không chia xa
Suốt kiếp [C] này chân [D] thành chẳng đổi [Em] thay.
Chẳng cần mơ nhà [Em] cao xe sang nhìn em [Bm] thức mỗi sáng
Với anh [C] là [D] điều tuyệt [G] nhất
Đừng hỏi nhau rằng [Em] yêu bao lâu chờ thời [Bm] gian sẽ thấu
Hứa yêu [C] em đến [D] khi ngừng hơi [Em] thở.