Giảm (b)
[Am]
Tăng (#)
1. Ai nhớ [Am] ai tình như đã mất
Lòng chơi [Dm] vơi giữa chốn xa [Am] lạ
Người nơi [G] đâu bao giờ trở [Dm] lại
Em xa [E7] rồi giờ chỉ còn nỗi nhớ.
2. Ai nhớ [Am] ai tình như đã mất
Ngày xa [Dm] xưa khắp lối đi [Am] về
Tình đôi [G] ta mang đầy kỷ [Dm] niệm
Em xa [E7] rồi lòng thật buồn mênh [Am] mang.
ĐK:
[Am] Có những lúc anh một mình
Lòng xao [F] xuyến nước mắt rơi thật nhiều
[Dm] Nay em còn [G] nhớ khi xưa có ai chờ [C] ai
[Am] Ghế đã vắng em thật buồn
Ngày xưa [F] đó góc phố sao hiền hoà
[Dm] Nay em xa [G] rồi chỉ [E7] còn anh với [Am] anh.