1. Em [Am] có từng quan [C] tâm anh thế [F] nào?
Hay [Dm] chỉ là người [G] dưng mang tiếng [C] yêu
[Dm] Là nơi em [E7] đến lúc chơi [Am] vơi xong rồi [A] đi
Anh [Dm] biết hết nhưng [B7] xem như không [E7] thấy gì.
Em [Am] có từng nghĩ [C] anh đau thế [F] nào
Khi [Dm] thấy người mình [G] yêu cạnh ai [C] khác
[Dm] Tựa đầu ôm [E7] ấp sát môi [Am] hôn bên tình [A] nhân
Vô [Dm] số lần nhưng [B7] vẫn cố chẳng đánh [E7] mất.
ĐK:
Làm sao [Am] em có thể biết anh [Em] đau nhiều
Mà vẫn [F] lo vun đắp thêm [C] bao điều
Vẫn [Dm] bên em dẫu là [Am] bao đêm
Mỗi [B7] khi em bảo em [E7] cô đơn.
Người thương [Am] em nhân gian có bao [Em] nhiêu?
Mất bao [F] lâu em có thể nhận [C] ra
[Dm] Hàng trăm người [Em] có thể nói yêu [Am] em
Nhưng [Dm] sự thật liệu [Em] có ai vì [Am] em.
[Am] Duyên mình chưa đi được [G] hết một nửa
[C] Ai cầm tay đưa em [Am] qua chiều mưa
Lời [Dm] hứa ngày xưa anh [G] biết phải làm [C] sao cho vừa.
2. Anh [Am] chẳng màng người [C] ta nói thế [F] nào
Duyên [Dm] số trời chẳng [G] lay được tình [C] anh
[Dm] Bầu trời xanh có lúc [E7] yên bình
Giông [Am] gió kéo đến rồi cũng [A] qua
Em [Dm] quá vô tư [B7] nên làm sao [E7] biết.
* Dù anh [Bbm] nghĩ như đã vỡ tan [Fm] lâu rồi
Vờ như [F#] cứng rắn trước mặt [C#] thôi
[Ebm] Đôi môi mím chặt [Bbm] như chưa hề
Như [C7] chưa từng đau [F7] đớn.
* Làm sao [Bbm] em có thể biết anh [Fm] đau nhiều
Mà vẫn [F#] lo vun đắp thêm [C#] bao điều
Vẫn [Ebm] bên em dẫu là [Bbm] bao đêm
Mỗi [C7] khi em bảo em [F7] cô đơn.
Người thương [Bbm] em nhân gian có bao [Fm] nhiêu?
Mất bao [F#] lâu em có thể nhận [C#] ra
[Ebm] Hàng trăm người [Fm] có thể nói yêu [Bbm] em
Nhưng [Ebm] sự thật chỉ [Fm] có anh vì [Bbm] em.