1. [Dm] Trong đêm đen tối đen, đường sương [Bb] gió anh đến thăm [C] em
[Dm] Nghe mưa rơi phía xa, phải là nước [Bb] mắt khóc cho tình [C] ta
[Bb] Khó nói [C] hết ân [F] tình, [Gm] những nghĩ suy tim [Dm] mình
[Bb] Vẫn có lúc đau [F] lòng, biết em hoài [C] nghi.
2. [Dm] Trong cô đơn bóng đêm, đường xa [Bb] lắm giữa anh và [C] em
[Dm] Qua bao nhiêu tháng năm, tình em [Bb] đó có không dịu [C] êm
[Bb] Có phải [C] giữa hai [F] người, đều [Gm] có giấc mơ bên [Dm] nàng
[Bb] Có phải nước đôi [F] dòng đều tuôn ra biển [A7] khơi.
ĐK:
Kìa thời [Bb] gian [C] mỉm [F] cười, tình em đã [Bb] có [C] bao [Dm] lâu
Và điều [Bb] đó có nghĩa [F] gì khi ta gặp [C] nhau
Trùng dương ngọn [Bb] sóng [C] thét [F] gào, tựa như lời [Bb] hát [C] vút [Dm] cao
Tình ta đầy [Bb] những những bất [F] ngờ, đứng trên thời [C] gian. [A7]
Nhìn em nhẹ [Bb] bước [C] bên [F] đời, nụ cười [Bb] rất [C] xinh [Dm] tươi
Niềm vui [Bb] đó phải chăng [F] là từ người đến [C] sau
Lặng nghe [Bb] tiếng [C] sóng [F] biển, lặng nghe [Bb] trái [C] tim [Dm] mình
Để em [Bb] thấy thấy trong [F] lòng một niềm [C] tin tình yêu [Dm] này.