Thuở còn [Em] thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê [Am] hương qua từng trang sách [D] nhỏ
Ai bảo chăn trâu là [G] khổ?
Tôi mơ [Bm] màng nghe chim [Am] hót trên [G] cao. [B7]
Thuở còn [Em] thơ một đôi lần trốn học
Đuổi bướm cầu [Am] ao mẹ tôi bắt [D] gặp
Chưa [C] đánh roi nào đã [B7] khóc
Cô bé nhà bên khúc khích [Em] trêu.
Rồi [Em] chiến tranh bùng [Bm] lên quê [Am] tôi đầy bóng [G] giặc
Từ [Em] biệt mẹ tôi [Am] đi chia [Em] cách sao buồn [Bm] thế
Nhớ cô em bên nhà miệng [Em] xinh cười khúc [C] khích
Nhớ [Am] đôi mắt yêu [D] đời thương [Bm] thương quá đi [Em] thôi.
Đời nhà [Bm] binh gian [Em] khổ nơi chiến [C] tuyến
Thư [Am] là một niềm [Em] vui
Nhưng có tin buồn [C] ôi giặc giết em tôi [Bm] rồi
Xác em giờ ở [Em] đâu.
Xưa yêu quê [Em] hương vì có chim, có bướm
Có những ngày trốn [D] học bị ăn [G] đòn
Nay yêu quê [Am] hương vì [Bm] trong từng nắm đất
Có một phần xương [B7] máu của em [Em] tôi.