[Dm] Sân trường buồn [Bb] vắng
Ghế [C] đá cũng buồn như [F] em
Ký túc [Gm] xá vắng người thân [Dm] quen
Chỉ còn [C] em một mình mong [A7] nhớ.
[Dm] Quê nhà xa [Bb] đó
Mẹ [C] vẫn mong chờ con [F] yêu
Tiếng sáo [Gm] diều ru chiều bâng [Dm] khuâng
Rồi ngồi [Gm] đây nhớ [A7] mong quê [Dm] nhà.
Trang sách có [Gm] buồn
Nhớ [C] mong bên vòng tay [F] ấm
Bát cơm thơm chiều đông [Bb] ấy
[C] Ôi cái thuở sinh [Bb] viên
Có gì [Am] hơn là [C] nỗi nhớ [Dm] nhà.
ĐK:
Nhớ quê nhà tha [Dm] thiết nhớ mong từng [Gm] giây
Nhớ những chiều vui [C] chơi với cánh diều cao [F] vút
Nhớ những ngày thơ [Bb] bé ước mơ thần [C] tiên
Bay lên tận trời [F] xanh cho nỗi niềm mơ [Dm] ước
Ở nơi [C] đây con nhớ cha con nhớ [A7] mẹ, nhớ em thơ
Và nhớ quê hương vô [Dm] cùng.