Lời cải biên: Duy hưng
Intro” [Em][G]-[A][Em]
1. Giữa lúc [Em] dịch bệnh, ai cũng [D] buồn, ai [G] cũng khổ [Bm]
Chính phủ đề [Em] ra, dùng hàng [C] không để ra giải [D] cứu công [G] dân [Bm]
Trăm ngàn nỗi [Em] đau, mà làm [C] sao nỡ ăn [D] trên xương máu [G] người dân
Muốn bay [Am] đi phải có giải [C] ngân, những quan [D] tham cố [C] moi thêm,
từng đồng [D] tiền xương máu [Bm] đồng bào [B7]
2. Cả nước [Em] mệt nhoài đang gồng [D] mình lên chống [G] dịch [Bm]
Nhưng họ lại [Em] vui, họ lại [C] ăn rồi đem chia [D] chác cho [G] nhau [Bm]
Để lại nỗi [Em] đau, còn quặn [C] sâu, tiếng quan [D] tham sẽ mãi [G] về sau
Chúng chia [Am] nhau tới cả [C] triệu đô, muốn bay [D] đi,
phải chung [C] chi đã trở [Bm] thành cái thói [Em] lâu nay.
ĐK: Tiền đã [Bm] khiến lòng con người [Em] ta, thành ác [Bm] quỷ chuyên đi [G] hại người
Tiền đã [Em] khiến lương tâm [C] đổi thay như quỷ [D] ma
đội lốt [C] người đang tồn [B7] tại giữa đời!!!
Rồi chúng [D] nó phải ra tòa [Em] thôi, rồi chúng [D] nó sẽ phải [G] đền tội,
Rồi chúng [Em] nó có hiểu [C] được đâu, bao [D] nỗi đau,
bao [C] kiếp người đã [Bm] nằm xuống [B7]
3. Rồi trước [Em] chủ tòa, vẫn cứng [D] đầu, luôn chối [G] tội [Bm]
Cho rằng bị [Em] oan, mình bị [C] oan và luôn đổ [D] lỗi cho [G] nhau [Bm]
Sang hèn rồi [Em] đây, vẫn còng [C] tay, sống vây [D] quanh bốn bức [G] tường giam
Kẻ tham [Am] hơn chôn dưới [C] mộ sâu, có chi [D] đâu, có chi [C] đâu,
để ngàn [Bm] đời tiếng xấu [Em] bêu tên.