[Em] Còn lại gì cho [Am] nhau khi tình mình tan [B7] vỡ,
Bao yêu thương ái ân, bao giấc mộng tan [Am] nhanh
Em ngồi đây trong bóng đêm lẻ [Em] loi
Giấu nỗi [D] đau lặng lẽ bên [B7] đời.
Nhắm [Em] mắt tìm [G] lại dư âm ngày tháng [Am] cũ
Tiếng mưa [Em] đêm như tiếng khóc lòng [D] em
Tâm hồn em rướm [Am] máu, bao vết thương trầy [B7] trụa
Bao giông [Am] tố kéo qua đời em chẳng hề tan [B7] biến.
Em không [Em] khóc nhưng [D] sao nước mắt cứ rơi nhiều,
Anh bây [Am] giờ như giọt nắng cuối [Em] chiều
Còn [D] em héo [Am] tàn theo tháng [B7] năm
Với bao đắng [Em] cay, ôm [Am] ấp yêu thương muộn [Em] màng.
[Em] Hai phương trời cách biệt, em [Am] vẫn luôn nhớ về [B7] anh
Vẫn [Em] biết cuộc tình mình mong [D]
Nhưng [C] em vẫn yêu anh đến dại [D] khờ,
Yêu [Am] anh đến cuối cuộc [D] đời, dù đời bao giông [B7] tố.
Hồn em hoang [Em] lạnh trong buổi tàn [Am] đông
Đêm vẫn [B7] trôi, từng giọt nhớ chia [Am] phôi
Em mong [B7] manh môt kiếp hoa [D] tàn
Biết đi về [B7] đâu giữa bến bờ hiu quạnh,
Đêm không [Am] trăng, lòng em giá [B7] lạnh
Đêm vật [Em] vờ rã nát tim [B7] đau.
Màn đêm giăng [Em] kín phủ lối em [Am] về
Làm sao xoa [D] dịu những vết thương [G] đau
Làm sao xóa [C] hết những [Em] kỷ niệm sầu tăm [Am] tối
Quên [D] đi một cõi [Am] sầu trong chiều thương [B7] nhớ
Quên cuộc tình [Em] gầy không giữ được đam [D] mê
Và chôn giấu [B7] đi, chôn giấu đi một trái tim quặn [D] đau,
Và chôn giấu [B7] đi, chôn giấu đi một trái tim [Em] buồn.