1. Thật [C] khó để cứ nhìn theo anh như thế [Bm] thật rất khó
Em vẫn [Am] giấu bản thân mình [D7] sau những nụ [G] cười ngốc ngếch ấy
Rằng [C] em vẫn biết càng [Bm] gần anh hơn
Càng [Am] khiến con tim [D7] em nhớ [G] anh.
[C] Đếm cứ đếm từng [Bm] giờ trôi qua
Hình [Am] bóng của anh như [D7] đã in sâu trong [G] tâm trí em
Câu [C] nói em nhớ anh cứ [Bm] ngập ngừng chẳng nên câu
[C] Con tim ơi xin đừng như [D7] thế.
ĐK:
Là vì [C] em yêu anh, em yêu anh, em yêu anh đã [Bm] rất lâu
[Am] Từng ngày qua mà [D7] có lẽ anh chẳng [G] hay chẳng biết
Chỉ mình [C] em vẫn cứ [D] ôm nỗi nhớ [Bm] anh ngày một lớn [Em] hơn
[Am] Chờ đợi ngày mai biết đâu anh có [D7] thể nhận ra [G] em.
2. Làm [C] sao để tâm trí em chẳng [Bm] nghĩ đến anh
Làm [Am] sao để ánh mắt [D7] em thôi nhìn [G] về phía ấy
Chỉ [C] cần đôi lúc được [Bm] nhìn anh vui
Con [Am] tim em [D7] lại hạnh [G] phúc
[C] Bước cứ bước từng [Bm] ngày trôi qua
Đôi [Am] chân em đi về [D7] phía anh không [G] biết bao lần
Tình [C] yêu nơi em vẫn cứ luôn [Bm] chầm chậm ở phía sau
[C] Em vẫn cố để anh nhìn [D7] thấy.
ĐK2:
Lại gần em [C] thêm chút nữa, thêm chút nữa chút nữa [Bm] thôi
Thật [Am] chậm để nghe [D7] trái tim anh [G] có thổn thức
Chỉ mình [C] em vẫn cứ [D] ôm nỗi nhớ [Bm] anh ngày một lớn [Em] hơn
[Am] Chờ đợi ngày mai biết đâu anh có [D7] thể nhận ra [G] em.
* Tình yêu [C] ấy vẫn cứ lớn [Bm] mãi không ngừng
Anh đâu [Am] biết làm [D7] sao có thể nói [G] ra những điều tận con tim
Kể [C] từ khi ấy em vẫn [Bm] luôn nhìn về một hướng
[Am] Anh người em yêu duy [D7] nhất.
Chỉ là em [C] đang rất nhớ, đang rất nhớ rất nhớ [Bm] anh
Gọi [Am] thầm tên anh cũng [D7] khiến con tim em [G] thấy hạnh phúc
Chỉ mình [C] em vẫn cứ [D] ôm nỗi nhớ [Bm] anh ngày một lớn [Em] hơn
[Am] Chờ đợi ngày mai biết đâu anh có [D7] thể nhận ra [G] em.