1. Có một [Em] người cứ thương một [Bm] người
Dù người [C] ta chẳng hề bận [G] lòng
Vẫn hằng [Em] ngày đứng xa trông [Bm] mong
Mặc kệ [C] cho lòng này có [Em] đau
Có một [Em] người, cứ yêu một [Bm] người
Dù lòng [C] biết chẳng hề được [G] gì
Vẫn mỉm [Em] cười miễn sao em [Bm] vui
Chỉ cần [C] em thấy hạnh phúc [Em] thôi
2. Có một [Em] người mỗi đêm mong [Bm] chờ
Một tin [C] nhắn hay vài lời [G] nói
Thế nhưng [Em] điều đó quá xa [Bm] vời
Bởi người [C] ta đâu còn để [G] ý
Có một [Em] người, cứ ngốc như [Bm] vậy
Vì tình [C] yêu ta trao người [G] ấy
Có một [Em] người, vẫn mãi như [Bm] vậy
Bởi vì [C] tin vào một chữ [Em] duyên…
ĐK:
Chờ khi duyên [G] tới trái tim sẽ lại [D] vui
Dù có khó [Em] khăn, hay khi mệt [Bm] nhoài
Chỉ cần [C] em, luôn luôn mỉm [G] cười.
Thì anh [Am] vẫn sẽ đợi em [D] thôi.
Chờ khi duyên [G] tới, anh chỉ cần vậy [D] thôi
Nhiều khi nhớ [Em] em anh chỉ biết vậy [Bm] thôi
Lặng lẽ một [Am] mình, rồi lặng lẽ một [Bm] mình,
Chỉ lặng lẽ một [Em] mình.
Chờ khi duyên [G] tới, anh chờ một chữ [D] duyên
Bao ngày [Em] qua em vẫn cứ lặng [Bm] yên
Trong lòng [C] anh mang bao nỗi [G] niềm
Chỉ mong [Am] sao, ta sẽ được bên [D] nhau.
Chờ khi duyên [G] tới, có phải chờ rất [D] lâu
Anh vẫn [Bm] tin, vào em người [Em] hỡi
Dù có ra [Am] sao, dù sẽ có thế [Bm] nào,
Thì vẫn mãi yêu [Em] người.