1. Cho [Em] anh tất cả khung trời mộng mơ tất [E7] cả tình thơ ngày [Am] xanh
Đắm say hương [Em] nồng đẹp như trang [B7] giấy, cho [Am] anh những gì đẹp nhất trên [Em] đời
Những [E7] gì chẳng nói thành [Am] lời nhưng suốt [G] đời đâu dễ quên [B7] đi
Sao anh hờ hững đi không một [Em] lời
Để [E7] gió mưa giăng ngập [Am] trời một mình [Em] em ngồi đây nhớ [B7] mong
Người đi đi [Am] mãi biết chăng biết chăng [Em] một người buồn trông theo
Ta ngày [B7] tháng cô đơn mong chờ ắt môi nào cũng rồi nhạt [Em] phai
ĐK: Tháng ngày dần [Em] trôi bóng người đi vẫn mịt [Am] mờ
Nỗi buồn cách xa biết ngày nào cho nhạt [Em] phai
Hỡi người vì [B7] đâu tháng [Em] ngày dài vẫn đi [B7] hoài
Biết [E7] Chờ người đến bao [Am] giờ trách ai vô [B7] tình để sầu cho [Em] ai
2. Hôm [Em] qua có người sang nhà hỏi thăm, tinh [E7] chuyện trầu cau hỏi [Am] xin
Má em ân [Em] cần gọi em ra [B7] mắt, anh [Am] ơi! cõi lòng này rối tơi [Em] bời
Biết [E7] chờ người đến bao [Am] giờ, ai có [G] hẹn mà ngóng với [B7] trông
Mưa rơi đường vắng mưa rơi âm [Em] thầm
Lặng [E7] lẽ cô đơn em [Am] về từng giọt [Em] mưa làm cay mắt [B7] em
Người yêu anh [Am] hỡi! nhớ cho [Em] rằng cuộc đời mong manh
Xuân vừa [B7] đến đã trôi qua rồi cớ sao người cứ lạnh lùng [Em] đi