1. Chiều nắng vàng lung linh bên [Fm] thềm, đàn ai thương nhớ câu [Bbm] thề
Khóc ai dâng tim cho [C7] người, giờ tim ai oán, hờn [Fm] ai
Nhìn lá vàng rơi thêm [Fm] buồn, nhìn làn mây trắng xa [Bbm] vời
Nhớ ta bên nhau hôm [C7] nào, tình trôi theo gió mây [Fm] ngàn
ĐK:
Ôi [C7] người sao nỡ vội quên câu [Fm] thề, ngồi say men đắng bên ly sầu [C7] nhớ
Ai oán câu ca thương [Fm] người, ai nhớ ai vô [C7] tình như làn mây hững hờ [C7] bay
Ôi [C7] người có nhớ mùa thu năm nào, ngồi bên nhau [F7] ngắm lá vàng [Bbm] rơi rơi
Say [Fm] đắm ca khúc yêu người, quấn quít ngây ngất men [C7] tình
Thời gian dường như ngừng trôi tình ta hòa trong ý [C7] nhạc,
thầm ước mơ thành lứa [Fm] đôi.
2. Chợt [Fm] nhớ chiều thu êm đềm, cùng em say bước vườn [Bbm] tình
Tóc mây trôi ngang lưng [C7] trời, tình vui theo gió lả [C7] lơi.
Nhìn lá vàng rơi thêm [Fm] buồn, nhìn làn mây trắng xa [Bbm] vời.
Lá thu rơi rơi thì [C7] thầm, tình phai theo nắng thu [Fm] mời.