1. Chiều về [E7] ru trên bia đá [Am] xanh
Một cành [C] me cơn mê lá bay
Mặt trời [F] không mang hơi ấm cho cuối [Am] ngày
Tình vừa [D7] tan vơi theo bóng [G] mây
Người chợt [Am] qua trong đêm tối [F] đây
Bỏ hồn [E7] quên mang theo giấc vui cuối ngày.
2. Sợ rằng mai kia em ghé [Am] thăm
Gặp lại [C] nhau trong cơn giá băng
Lặng nhìn [F] tôi như chưa biết quen hôm [Am] nào
Chiều còn [D7] rơi cho thêm vết [G] sâu
Người lại [C] qua đi cho vắng [F] nhau
Đời bỏ [E7] quên tôi đi lúc em cúi [Am] đầu.
ĐK:
Mai nếu em dừng [F] lại xin cho tôi tiếng nói hôm [Am] nào
Thì lời [C] tình còn vương trên [G] má
Mai nếu em dừng lại đóa hoa hồng còn thắm trên [C] môi
Hãy hát [F] bằng tiếng hát ngày [E7] xưa.
3. Chiều về [E7] ru theo men nắng [Am] phai
Một ngày [C] nghe xuân mê lá bay
Tình về [F] mang tay thu với theo đêm [Am] dài
Rồi còn [D7] đây hay qua sớm [G] thoảng
Tình chạy [C] xuôi cơn mưa đã [F] tan
Chợt hồn [E7] tôi lang thang suốt theo nắng [Am] vàng.