1. Có lẽ nước [Em] mắt bây giờ là vô [Bm] nghĩa
Vì giờ anh [C] đang không còn [D] cần em [G] nữa
Câu chia tay [Em] anh nói ra nghe lạnh [Bm] lùng
Không quan tâm [C] em đang đớn [Bm] đau vô [Em] cùng.
2. Có lẽ thế [Em] giới ai cũng tìm được hạnh [Bm] phúc
Chỉ trừ em [C] ra vẫn không [D] thể nào em [G] có
Tin em không [Em] anh, muốn cho anh hiểu [Bm] rằng
Nếu mất [C] anh em sẽ không [Bm] còn gì để [Em] mất.
ĐK:
Phải buộc chia [Em] tay sao anh chẳng lẽ đi [Bm] đến lúc này
Không thể cố [C] gắng vì nhau thêm một lần nữa [G] sao
Mình đã yêu [Em] nhau bao lâu, vậy mà phút [Bm] chốc phai màu
Em nghẹn [C] ngào nhìn anh vội [D] bước đi [Bm] mau.
Trở về đêm [Em] thâu cô đơn và rồi suy [Bm] nghĩ số phận
Ai cũng may [C] mắn trừ em sao gặp toàn đắng [G] cay
Giờ phải thêm [Em] bao lâu đây, để em có [Bm] thể yêu lại
Em sợ [D] lắm dường như tình yêu đối với [Bm] em cứ quá xa [Em] lạ.