1. Từng giọt vội [Am] rơi từng giọt vội [F] rơi
Ngỡ như đất [Em] trời vỡ tan thành [Dm] hơi
Người không thấy [E7] người.
Chỉ còn mình [Am] tôi đứng đón em [F] thôi
Dặn lòng dù sao cũng đã quen [Dm] rồi
Chân buồn ghé [G] chơi mượn một niềm [E7] vui.
2. Từng ngày lặng [Am] trôi từng ngày lặng [F] trôi
Cuốn đi hoa đời trái tim là [Dm] nơi
Buồn hay đến [E7] ngồi.
Nẻo về xa [Am] quá nhớ lắm em [F] ơi
Một ngày lìa nhau nói mấy cho [Dm] vừa
Em ở chốn [G] nao? Bây [E7] giờ chỉ còn mình [Am] tôi.
ĐK:
Đêm bắt [Em] đầu trên từng cánh [D] sao
Người đã [F] mù cho tình vực [G] sâu
[Am] Ôi! Vết đau còn đó
Những khi âm [E7] thầm nuốt câu tình người
[Am] Nàng như hoa [F] tươi
[Dm] Đã dâng cho mọi người sắc [E7] biếc
[Am] Đã vui chơi quên luôn cuộc [E7] đời
Buồn tôi đến [Am] rồi.
3. Chỉ còn lại [Am] tôi chẳng còn một [F] ai
Đến như mây [Em] trời trái tim nổi [Dm] trôi
Nào đâu bến [E7] bờ.
Một ngày nào [Am] đó có lẽ quên [F] thôi
Một thời được yêu với biết bao [Dm] tình
Bây giờ có [G] ta đêm [E7] tàn chuyện trò cùng [Am] sao.