1. Ngày mình hẹn hò [Em] nhau ngày ấy đã xa rồi [B7] sao nghe như nức nở nghẹn [Em] ngào
Buổi đầu gặp [Am] nhau anh dìu tôi bước vào lối [C] mộng
Trải đầy hoa [G] hồng ru tôi vào chín nhớ mười [B7] mong.
2. Rồi mình hẹn cùng [Em] nhau mùa xuân đắp xây mộng [B7] đời cho qua tháng đợi năm [Em] chờ
Rồi bỗng từ [Am] đâu cơn cuồng phong bất ngờ kéo [C] về
Lối nhỏ cách [B7] trở để chiếc cầu ô thước còn [Em] đo.
ĐK:
Trời xanh khiến xui [Am] chi cho đường về mây giăng ngập [Em] lối
Nay mịt mờ không [D] gian chỉ còn lại một [B7] người
Chân bước lang [Em] thang lòng hỏi lòng tại [D] sao
Giành con tim quá đỗi chân [G] thành để đổi một tình yêu mong [Em] manh.
Trời xanh chẳng se [Am] duyên hay lòng người thay đen đổi [Em] trắng
Thôi còn gì cho [D] nhau để giọt lệ tủi [B7] sầu
Xen lẫn mưa [Em] ngâu tình lỡ làng thì [D] thôi
Đành ôm bao kỷ niệm ban [G] đầu chỉ còn [B7] lại mình tôi thương [Em] đau
3. Đường về càng dài [Em] hơn nhìn quanh lối xưa hẹn [B7] nhau nghe xa xa thoáng điệu nhạc [Em] sầu
Hết rồi chuyện nợ [Am] duyên ai vui bên nhân tình mới [C] rồi
Những lời hứa đầu [B7] môi cũng chỉ là ong bướm mà [Em] thôi.