1. [G] Duyên là như [D] vậy
[G] Mà phận nào [C] hay
[Am] Người mà chân [D] thành thường tự ôm [G] lấy đắng [E7] cay
Cố [Am] giấu trong lòng em [D] đâu biết
Thầm [Bm] nhớ em nhiều và [Em] da diết
Nhưng [Am] anh biết mình ở [D] vị trí nào.
2. [G] Khó hơn những [D] gì
[G] Mà anh từng [C] nghĩ
[Am] Vì càng yêu [D] nhiều lại càng đau [G] đớn bao [E7] nhiêu
Anh [Am] biết em giờ nơi xa [D] ấy
Đã [Bm] có yên bình anh nơi [Em] đây
Hằn [Am] sâu thâm tâm đã [D] trót nặng lòng với [G] em.
ĐK:
Giá như [Em] lần đầu trông thấy [Bm] em
Cũng chỉ [C] là người dưng mà [G] thôi
Rồi lặng [Em] lẽ bước [A7] qua đời [D7] nhau
Nếu đã [Em] từng xin em hãy [B7] giữ lại
[C] Chút mong manh với [G] anh
Để [Em] ngày tháng ấy dù [Bm] chẳng bước tiếp
Hay [Am] chẳng là gì của [D] nhau mãi [G] mãi.
[B7] Sẽ dõi theo để [Em] anh được [D] thấy [G] em [C] cười
[G] Luôn rạng ngời [Am] và hạnh phúc [D]
Nhé [G] em.