Rời xa [Em] nhau bây giờ đây mỗi người một [Bm] lối chẳng vấn vương nữa
Tại sao [C] khóc tại sao anh [D] đau cớ sao lại [G] sầu
Thời khắc [Em] anh nói muốn giải thoát cho cuộc tình [Bm] chẳng có kết thúc tốt
Và giờ [Am] đây qua bao tổn [Bm] thương mình chẳng thể [Em] chung đường.
Ngày hôm [Em] ấy mưa rơi lạnh làm lòng mình cũng [Bm] thấu hết những nỗi sầu
[C] Nén nỗi lòng giờ [D] chẳng biết đi về [G] đâu
Từng chung [Em] lối cất riếng cười đùa giờ mình chẳng [Bm] thể bên nhau được nữa rồi
Nhủ lòng [Am] do tình người đã [Bm] phai hay nhất thời [Em] sai lầm.
Em vẫn [Em] luôn trách anh rằng tại sao lại [Bm] chẳng quan tâm em
Anh chẳng [C] hiểu những gì em [D] muốn cứ trao thứ [G] dư thừa
Anh đã rất [Em] cố gắng nhiều lần để mình có [Bm] thể bên nhau được yên bình
Mà dường [Am] như là ta khác [Bm] nhau về [Em] nghĩ suy.
Rời xa [Em] nhau bây giờ đây mỗi người một [Bm] lối chẳng vấn vương nữa
Tại sao [C] khóc tại sao anh [D] đau cớ sao lại [G] sầu
Thời khắc [Em] anh nói muốn giải thoát cho cuộc tình [Bm] chẳng có kết thúc tốt
Và giờ [Am] đây qua bao tổn [Bm] thương mình chẳng thể [Em] chung đường.
Số phận [Em] đã trả lại hai người dưng về vị [Bm] trí vốn có
Ngược [C] đường, ngược lối ngược [D] yêu thương [G] rồi
[Em] Ngay từ khi từ khi bắt đầu tình [Bm] yêu nào cũng thế thôi
[Am] Càng đơn thuần thì [Bm] sẽ được bền [Em] lâu.