Chẳng còn lời [Am] nào để nói nữa sao [F] em
Khi mùa [Am] xuân lặng [G] lẽ bước qua [C] thềm
Khi cuộc [Am] đời đầy giông bão chia [G] xa
Và tình ta như ngàn hoa trước [E7] gió.
Chẳng còn lời [Am] nào để nói nữa sao [F] em
Mưa triền [Am] miên lên [G] ngày tháng hoang [C] tàn
Ta con [Am] thuyền lạc lối chơi vơi
Mình cùng dìu [F] nhau vượt [E7] qua những thăng [Am] trầm.
Nước mắt em [Dm] rơi trong đêm [F] trường
Nghe [Am] buồn, buồn lắm em [Dm] ơi
Nghe [G] đời bạc bẽo chia [C] phôi
Nghe [E7] tình buồn nép đơn [Am] côi.
Nước mắt em [Dm] rơi trên muộn [F] phiền
Cho [Am] lòng anh nát tan [Dm] thêm
Tiếng [G] buồn héo úa con [F] tim
Sầu dâng cay [E7] đắng.
Ngoài trời vẫn [Am] hoài những chuyến mưa [F] tuôn
Đời ngược [Am] xuôi bao [G] trắc trở vô [C] thường
Em đừng [Am] buồn, đừng khóc nữa nghe [C] em
Lạnh tàn [F] canh ngày mai trời lại [E7] sáng.
Một nụ cười [Am] buồn vừa thoáng trên [F] môi
Trong vòng [Am] tay đan [G] kín suốt đêm [C] dài
Em cạn [Am] lời vì nghiệt ngã quanh [G] đây
Nhưng tình [Dm] ta vẫn [E7] ấm áp vô [Am] cùng.