1. Có cuộc vui nào không tàn bạn [Dm] ơi
Rong chơi quên mình bỏ mặc tương [G] lai
Giã từ cơn say vĩnh biệt khói [Dm] xám [C]
Hay chăng ba [Am] mẹ ngày qua ôm [Dm] sầu.
Chắc mẹ khóc nhiều đau lòng vì [Dm] con
Say mê theo lời ngọt ngào men [G] cay
Miệt mài thâu đêm hao mòn thân [Dm] xác [C]
Xót thương ba [Am] mẹ đợi con mỏi [Dm] mòn.
ĐK:
Ngồi không sao không [Dm] muốn
Lại mang gông mà [Gm] ngồi
Tội tình chi thế [Am] này
Đời sẽ đi về [Dm] đâu.
Đời [C] ai không lỡ [Dm] bước
Người ai chẳng lầm [F] than
Biết sai nên dừng [Am] lại
Không bao giờ muộn [Dm] đâu.
2. Lúc giận lỡ lời ba mẹ cũng [Dm] lo
Thương con vô bờ có cần chi [G] đâu
Mẹ cầu ơn trên con mình khôn [Dm] lớn [C]
Sớm quay trở [Am] về tạ ơn ông [Dm] trời.
Nhớ nỗi nhớ nhà âm thầm từng [Dm] đêm
Ham chơi xa nhà làm khổ mẹ [G] cha
Từ bỏ cuộc chơi con về mái [Dm] ấm [C]
Cám ơn ba [Am] mẹ vì con cả [Dm] đời.