Giảm (b)
[D]
Tăng (#)
Gió chiều [D] thu gió nhẹ [Em] lơi
Bên em nơi [A7] ấy có rơi lá [D] vàng
Lá rơi [G] rơi lá thu [Em] vàng
Rơi bao nhiêu [A7] lá cho vàng nhớ [D] nhung.
Một [G] mai lá rụng đầy [D] sân
Làm sao quét [A7] sạch nỗi nhung nhớ [D] này
Một [Em] mai tình vẫn xa [C] bay
Chiều thu mòn [A7] mỏi vòng tay đợi [D] chờ.
Một [D] mai khi lá thu [A7] tàn
Chỉ còn một chiếc trên cành lẻ [D] loi
Đời [G] tôi vẫn chỉ mình [D] tôi
Giờ đây tiếc [A7] nuối chiều xưa thu [D] vàng.
Trách người [D] đi trách mà [Em] chi
Xa xôi nơi [A7] ấy có khi nhớ [D] về
Lúc thu [G] sang lúc thu [Em] tàn
Cô đơn chiếc [A7] bóng thu vàng lối [D] xưa.