1. Tôi vẫn [D] dõi những hoàng hôn nắng [G] xuống
Để nghe [Em] lòng quằn [A7] quại tiếc thương [D] xưa
Dáng chiều [G] đi như [Em] gót ngọc giã [F#m] từ
Hồn chết [A] lặng nghe đời thêm trống [D] vắng.
2. Tôi đắm [D] đuối những hoàng hôn tím [G] ngát
Để tiếc [Em] thời hoa [A7] mộng tuổi đôi [D] mươi
Dẫu tình [G] tôi có [Em] đong đầy trống [F#m] vắng
Dẫu tình [A] tôi vẫn một niềm vô [D] vọng.
ĐK:
Hoàng hôn [Bm] ơi, hoàng hôn [F#m] ơi
Xin dừng [Bm] lại bên khung cửa [Em] nhỏ
Cho tôi [A7] tưởng ngày vẫn thanh [D] tân [Gm]
Như tình yêu [D] tôi.
Hoàng hôn [Bm] ơi, hoàng hôn [F#m] ơi
Xin dừng [Bm] lại cuối ngày mong [F#m] manh
Cho tôi [A7] tưởng mình vẫn thanh [D] xuân
[A7] Cuối cuộc [D] đời.
3. Tôi muốn [D] níu những hoàng hôn tím [G] ngát
Để tiếc [Em] đời hoa [A7] mộng tuổi đôi [D] mươi
Mái tình [G] tôi phủ [Em] thêm màu tóc [F#m] trắng
Nối dài [A] thêm nỗi tuyệt vọng vô [D] bờ.
* Hoàng hôn [Bm] ơi xin đừng bỏ tôi [Em] đi
Cho tôi gom chút nắng hanh [D] vàng
Soi mối [A7] sầu ở lại từ em [D] đi.