1. [Dm] Bóng người nhỏ bé trong mùa đông
Dáng gầy lạnh lẽo run từng [Gm] cơn
[Bb] Em tôi đang đứng giữa đông [Gm] lạnh
[C] Đôi tay ôm khẽ đôi bờ [A7] vai.
[Dm] Hỏi rằng thì biết em mồ côi
Hỏi mẹ thì mất em lệ [Gm] rơi
[Bb] Cha em mẹ hỡi đã không [Gm] còn
[A7] Nên em lạnh giá một mùa [Dm] đông.
ĐK:
Cha [Dm] ơi mẹ [Gm] ơi ai cũng [C] vui đón mùa Giáng [F] sinh
Riêng [Gm] em ngồi thầm mơ một chiếc [C] áo để ấm lòng mùa [A7] đông
Đêm [Dm] khuya dần [Gm] qua em bước [C] đi giữa trời tuyết [F] rơi
Đôi [Gm] chân của em nhỏ [Dm] bé cứ bước mưu [A7] sinh trong mùa đông lòng càng [Dm] buồn.
2. [Dm] Đứng nhìn mà xót thương đời em
Bước chậm chẳng biết em về [Gm] đâu
[Bb] Lang thang từng góc phố con [Gm] đường
[C] Mong sao được chút cơm để [A7] no
[Dm] Mắt buồn ngồi ngước lên trời cao
Hỏi rằng cuộc sống em làm [Gm] sao
[Bb] Tương lai tăm tối em mịt [Gm] mờ
[A7] Nên em ngồi khóc một mùa [Dm] đông.