1. Bước lang [Dm] thang lạc trong niềm vô tri
Từng bước [F] chân em bơ vơ lững lờ trôi
Cớ sao [Gm] em lại đi về qua [C] đây
Về lại [Am] nơi bao yêu [F] dấu.
2. Muốn quên [Dm] anh mà sao lòng chưa quên
Hình bóng [F] anh bao âu lo dỗ dành em
Mỗi khi [Gm] em khóc trên bờ vai [C] anh
Người nói [Am] em Không được khóc, anh rất đau [Dm] lòng.
ĐK:
Ngoài trời giông [F] bão em gục ngã bao kìm nén
Em khóc đây [Dm] anh lần cuối cho duyên tình ta
Từ ngày xa [Gm] nhau em thèm khóc cho sầu vơi
Nhưng nhớ đến [Bb] lời người dỗ dành [C] em.
Dù gì đi [F] nữa em đừng khóc anh buồn lắm
Nói thế sao [Dm] người đành nhẫn tâm bỏ lại em
Rồi người ra [Gm] đi, đi thật xa phương trời nào
Em vẫn nơi [Bb] này trọn đời nhớ [C] thương
Biết không [Dm] người.