Giảm (b)
[Dm]
Tăng (#)
Ngày thơ cũ mờ khuất [Gm] xa
Trời thênh thang hồn lãng [Dm] du
Đời phiêu lãng cùng gió [Gm] mây
[A7] Cùng sương khói bụi xa [Dm] mờ.
Mặt trời đã dần khuất [Gm] xa
Biển miên man buồn sóng [Dm] đưa
Đời phiêu du tựa khói [Gm] mây
[A7] Cùng phiêu lãng về cõi [Dm] xa.
Ngày dài đời bao hoang [Gm] vắng
Chập chờn ngàn bao cõi [F] nhớ
[Bb] Mặt trời giờ đã khuất [Gm] lấp
[A7] Mịt mùng tận xa con [Dm] sóng.
Biển buồn lòng ta ngơ [Gm] ngác
Lạc loài mệt nhoài trên [F] cát
[Bb] Chiều về đàn chim lơ [Gm] lững
[A7] Lập lờ cũng mây bỡ [Dm] ngỡ.
Chiều hoang vu buồn sóng [Gm] than
Làn mây trôi nhẹ phất [Dm] phơ
Giọt mưa rớt chiều xuống [Gm] dần
[A7] Cùng dĩ vãng về vực [Dm] sâu.