1. [Em] Nếu cứ thế lặng im rồi đi
Anh có [Bm] biết mình đã bỏ lại những [C] gì phía [D] sau bức [G] tường [E7]
Sau những [Am] đêm bão giông trước [D] cửa
Giấc [Bm] mơ ghé thăm anh [Em] chưa?
Quay lại [C] đây nhìn em dù chỉ là nhìn nhau thở [B7] dài.
2. [Em] Nếu muốn khóc hãy khóc thật lớn
Chẳng cần [Bm] biết mình đã bỏ lại những [C] gì phía [D] sau giấc [G] mơ [E7]
Rồi sớm [Am] mai nhìn em thức [D] dậy
Giật mình thấy [Bm] sương mù giăng khắp căn [Em] phòng
Nắng [Am] ơi cớ sao bỏ đi [D] mãi, để mình ta lặng im thở [B7] dài.
ĐK:
Bỏ lại cả thế [Em] giới để yêu một người
Giống như đã [Bm] chết trong mắt mọi người
Để được [C] sống duy nhất một lần
Bên [F#7] cạnh người mình yêu [B7] thương.
Bỏ lại sau [Em] lưng tất cả lựa chọn
Để yêu một [Bm] người và yêu suốt đời
Vậy mà [C] sao tất cả chỉ là [B7] những lựa chọn sai [Em] lầm.
* Đâu chỉ [Am] là đôi bờ vai và [D] chiếc hôn sâu
Mà còn cảm [Bm] giác của mỗi thói [Em] quen
Là có thể [Am] nói được gì để xứng [C] đáng với giọt nước mắt của [B7] em.