1. [Em] Em vẫn biết trái [D] tim anh không là của [C] em mà sao cứ [Bm] nhớ
[Am] Em vẫn biết nghĩ [G] suy trong anh chẳng là [Am] em mà sao cứ [B7] mong
[Em] Sao đôi tay ngày [Bm] ấy nỡ bỏ mặc [Am] em giữa [D] đêm quạnh [G] hiu
[Am] Quay lưng đi, chẳng [G] lời chia ly để lại [Em] những ký ức vụn [D] vỡ.
2. [Em] Anh có thấy xót [D] xa khi em đang gục [C] ngã tận trong đau [Bm] đớn
[Am] Anh có thấy tổn [G] thương khi đã làm cuộc [Am] sống của em mất [B7] đi
[Em] Em đã không là [Bm] em mạnh mẽ, hồn [Am] nhiên trước [D] kia của [G] anh
[Am] Đôi môi trao ngàn [G] lời yêu thương giờ làm [D] tổn thương em như [B7] thế.
ĐK:
Giọt nước [C] mắt ấy rơi khi người [D] đi
Và anh quay [Bm] bước ra đi không cần [Em] chi
Chuyện hôm [Am] qua anh bên ai vậy [D] mà
Làm sao có [C] thể xem như chưa xảy [B7] ra.
Giờ trách [C] móc có đổi thay được [D] đâu
Lòng tin đã [Bm] mất, mất cả những đậm [Em] sâu
Buồn nhưng [Am] biết không phải ai giờ [D] đây
Vì người mình yêu [Bm] nhất cũng đã mang đổi [Em] thay.