1. Tại sao [F] anh luôn luôn cần em khi em [C] chẳng một lần nhớ anh
Anh tự [Dm] hỏi sao em lảng tránh mỗi khi em [Am] đọc tin nhắn của anh.
Tại sao [Gm] anh luôn phải bày tỏ là tình [F] cảm anh như thế đó
Cớ [Bb] sao cứ thương em chẳng cần một lí [C] do.
2. Rồi từng [F] đêm anh ngắm trời cao chọn một [C] vì sao để ước ao
Chẳng cần [Dm] thời gian để nghĩ suy nhắm mắt lại [Am] và anh ước có em
Nhiều người [Gm] bảo sao anh khờ thế tại sao [F] yêu gì yêu lắm thế
Biết [Bb] đâu phía sau em còn nhiều người khác [C] anh.
ĐK1:
Chẳng cần suy [F] nghĩ anh vẫn chọn em là người sẻ [C] chia ở bên anh
Mặc dù em con [Dm] nít nên em đôi khi bỏ mặc anh [Am] đi
Chuyện là em [F] vẫn vô tư chẳng khi nào em hỏi [Dm] anh đang sống sao
Nhớ [Bb] em, ghét em hay là hờn ghen thế [C] nào
Bao giờ quan [F] tâm?
ĐK2:
Anh từng suy [F] nghĩ đôi khi giận em rồi em cũng [C] nguôi chẳng để tâm chi
Vì em chưa [Dm] trải qua khổ đau, ly biệt nên chẳng [Am] quý
Vẫn yêu em [F] lắm nên chắc anh nên đợi em trưởng [Dm] thành thêm chút thôi
Chớ [Bb] nên phút giây nóng vội để lạc mất [C] em.
* Chẳng cần suy [F] nghĩ anh vẫn chọn em là người sẻ [C] chia ở bên anh mặc
Dù em con [Dm] nít nên em đôi khi bỏ mặc anh [Am] đi
Dành em thêm [F] chút không gian cho riêng mình trưởng thành [Dm] hơn em sẽ hiểu
Chẳng [Bb] ai muốn yêu em nhiều như anh đã [C] yêu
Anh đợi em [F] nha.