1. Anh cứ [Dm] ngỡ em thuơng anh nhiều lắm
Mà qua bão [Am] giông mới biết mình đã lầm
Tình [Bb] cảm bao năm, ngần [C] ấy đậm sâu, mà giờ [F] đây tan thành mây [A7] khói.
Anh cứ [Dm] nghĩ mình sẽ yêu nhau dài lâu
Vượt qua nỗi [Am] đau để đến được với nhau
Vậy [Bb] mà giờ đây, người [C] đã đổi thay, như [Dm] thế.
ĐK:
Mưa buồn về ngang [Bb] phố thấm [C] ướt những con đường [Am] kia [Dm]
Người ở lại trong [Gm] bão tố, có [C] biết buồn hay hạnh [F] phúc [A7]
Hay là do ta [Bb] đã yêu nhau vội [C] quá nên [A7] giờ đành phải cách [Dm] xa
Là do [Bb] hai chúng ta [C] chẳng ai hiểu được [Dm] nhau.
2. Anh cứ [Dm] nghĩ về ngày ta còn bên nhau
Lòng cứ thế [Am] đau nhưng chẳng thể quên mau
Đành [Bb] đứng lặng thinh, nhìn [C] em từ xa, hạnh [F] phúc bên tình yêu [A7] mới.
Anh cứ [Dm] tiếc khoảng thời gian mình bên nhau
Vì anh quá [Am] thương nên tim hoài nhói đau
Từ [Bb] nay về sau, ta [C] chẳng thể thuộc về [Dm] nhau.
ĐK:
Mưa buồn về ngang [Bb] phố thấm [C] ướt những con đường [Am] kia [Dm]
Người ở lại trong [Gm] bão tố, có [C] biết buồn hay hạnh [F] phúc [A7]
Hay là do ta [Bb] đã yêu nhau vội [C] quá nên [A7] giờ đành phải cách [Dm] xa
Là do [Bb] hai chúng ta [C] chẳng ai hiểu được [Dm] nhau.
* [Bb] Sẽ [C] mãi luôn tồn [Am] tại trong [Dm] lòng
Những đau [Gm] thương còn [C] vương trên đôi mắt [F] ai [A7]
Giờ sẽ là lần [Bb] cuối ta [C] nhìn thấy nhau
Nỗi [A7] lòng này đau như dao cứa [Dm] sâu
Vì tình yêu người [Bb] đã héo [C] úa từ [Dm] lâu
Là do hai chúng [Bb] ta [C] chẳng ai hiểu được [Dm] nhau.