1. Nhìn lại thời gian vừa [G] qua bao nhiêu chuyện xảy [A] đến
Cho ta đôi chút mỏi [Bm] mệt
Cuộc đời nhiều khi là [G] vui trong đêm thâu vô [A] lối
Nhưng đôi khi phải ngậm [Bm] ngùi.
Tiền bạc làm ai mờ [G] mắt
Con tim [A] yêu thương giờ đã như hoá [Bm] đá
Quyền lợi làm ai chỉ [G] muốn giẫm lên
[A] Đôi bàn tay những kẻ bần [Bm] cùng.
2. Vài lần ta trao niềm [G] tin nơi ai không nghĩa [A] tín
Khi sa cơ chẳng thể [Bm] tìm
Và rồi ta như đã [G] quên dù đời buồn như [A] đêm
Người thân vẫn ở [Bm] bên.
Có lúc trắng đen là [G] quá mong [A] manh
Nên đâu biết thế nào đúng [Bm] sai
Và giữa lý trí với tâm hồn [G] nếu vội [A] vàng
Ta sẽ đi rất xa khỏi sự [Bm] thật.
ĐK:
Điều gì làm ta nặng [D] vai
Đua [A] tranh mãi khi nhắm mắt rồi cũng [Bm] tàn phai
Hận thù chỉ khiến ngày [D] mai
Đầy sợ [A] hãi và nỗi đau thêm [Bm] dài.
Khi tâm tư ta buông [G] lơi mưu mô thôi không toan [A] tính
Đôi mắt ta như thấy [D] rõ những trái tim chân [Bm] tình
Đôi tay giang ra đỡ [G] lấy nhau
Dẫu vì [A] đâu xin thứ tha cảm [D] thấu.
3. Dù đường còn xa và [G] phong ba xô chân vấp [A] ngã
Xin cho ta lần thật [Bm] thà
Vì ngày hôm nay niềm [G] tin nơi nhau đã hoen [A] úa
Chỉ lo chuyện thắng [Bm] thua.
Trước những đam mê và [G] sắp lầm [A] lạc
Mong luôn đứng vững vàng giữa [Bm] đời
Và trước khó khăn ta chẳng [G] phút ngại [A] ngần
Hiểm nguy không ngăn ta dừng [Bm] lại.